Sửa lời Quốc ca: Hy hữu Lưu Hữu Phước
 |
Các đại biểu dự Đại hội Phụ nữ toàn quốc
năm 1950 chụp ảnh lưu niệm với Chủ tịch Hồ Chí Minh (Nhạc sĩ Lưu Hữu
Phước ở hàng ngồi, thứ hai, từ trái sang). Ảnh: QĐND. |
Ông bạn đồng nghiệp hỏi khẽ nhạc sĩ Văn Cao rằng thời
điểm đó các báo lớn đăng Tiến quân ca là quốc ca nhưng không một báo nào
đăng tên tác giả Tiến quân ca là Văn Cao cả?
Quên ( ?) tên tác giả nhưng người ta không quên chú
lịch sử ra đời của Tiến quân ca và sự liên quan của ca khúc này với sự
thành lập vùng tự do của Việt Minh với cao trào Cách mạng Tháng Tám! Một
số báo cũng công phu chú thêm chi tiết những chỉnh sửa về lời và sự
thông qua của Quốc hội năm 1955 v.v...
Nhưng suốt buổi, nghe vậy, tôi chỉ thấy nhạc sĩ cười
lạt rồi thủng thẳng rằng, trước quên thì giờ nhớ... Rồi chất giọng khàn
khàn của ông chợt bật ra từ đây người biết thương người trích từ Mùa
xuân đầu tiên...
Nhân đương bàn về quốc ca không thể không đề cập một
hiện tượng không phải là hy hữu nữa mà là độc nhất vô nhị chưa có tiền
lệ nào trong lịch sử âm nhạc thế giới. Người đó có mặt trong Ban giám
khảo cuộc thi sáng tác Quốc ca năm 1981 ấy... là nhạc sĩ Lưu Hữu Phước,
tác giả của hai quốc ca của hai chính thể!?
 |
Nhạc sĩ Lưu Hữu Phước. |
Lưu Hữu Phước (1921- 1989) từng nổi danh với Bạch Đằng
Giang, Hội nghị Diên Hồng, Lên đàng... nhưng độc đáo vẫn là Tiếng gọi
thanh niên và sau này là Giải phóng miền Nam, Hồn tử sĩ...
Như mọi người đều biết, năm 1965, nhạc sĩ Lưu Hữu Phước
trở lại chiến trường miền Nam. Và cũng năm đó ông viết ca khúc Giải
phóng miền Nam. Ca từ cùng giai điệu hào hùng của bài hát này từng vang
lên ở khắp hậu phương miền Bắc và các vùng nông thôn thành thị miền Nam
trong những năm máu lửa.
Rồi sự kiện Chính phủ Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt
Nam được thành lập, thủ đô đóng ở Lộc Ninh (tỉnh Tây Ninh). Ca khúc Giải
phóng miền Nam đã được sử dụng là Quốc ca chính thức của Chính phủ Cách
mạng lâm thời miền Nam Việt Nam.
Tiếng gọi Thanh niên ra đời trong không khí Cách mạng
Tháng Tám 1945. Giai điệu, tiết tấu đến ca từ như có lửa thúc giục nhiệt
huyết quốc dân nhất là tuổi trẻ. Này thanh niên ơi tiến lên dưới cờ
giải phóng/ Đồng lòng cùng đi sá gì thân sống...
“Đúng
tâm nguyện của ông nhà tôi là Quốc ca không của riêng ông nên tôi xin
hiến tặng Nhà nước, Quốc hội. Đây không đơn thuần là một ca khúc âm nhạc
nên gia đình chúng tôi không thể trao tặng cho Bộ Văn hóa, Thể thao và
Du lịch mà chúng tôi muốn trao tặng cho Quốc hội. Vì Quốc hội đã là cơ
quan chính thức chọn Tiến quân ca thành Quốc ca Việt Nam năm 1946”.
Bà Nghiêm Thúy Băng,
phu nhân cố nhạc sĩ Văn Cao
|
|
Sau khi âm mưu của Pháp lập chính phủ Nam kỳ quốc thất bại, chính phủ
này sử dụng lá cờ biến cải từ cờ quẻ Ly của chính phủ Trần Trọng Kim -
cờ nền vàng với quẻ Ly có 3 sọc màu đỏ đứt quãng - thành lá “cờ Nam kỳ
quốc” có nền vàng với 3 sọc màu xanh liên tục, tượng trưng cho 3 con
sông ở Nam kỳ (Tiền Giang, Hậu Giang và Vàm Cỏ) và sau khi việc điều
đình với chính phủ Hồ Chí Minh không thành, vào năm 1949, Pháp cho thành
lập chính phủ Quốc gia Việt Nam, mời Bảo Đại về làm Quốc trưởng, Nguyễn
Văn Xuân làm Thủ tướng, vội vàng lấy lá “cờ Nam kỳ quốc” - thay đổi màu
của 3 sọc xanh thành 3 sọc màu đỏ trên nền cờ màu vàng – trở thành
“quốc kỳ”.
Cũng vì hấp tấp thành lập nên họ vội vàng lấy ngay bài
Tiếng gọi Thanh niên (đang bị thịnh hành thời đó) của Lưu Hữu Phước làm
Quốc ca.
Thế mà cái sự vội vàng ấy lại được các tay tổ chính trị
miền Nam chấp thuận và duy trì (?!) Bằng cớ là đến năm 1956, Ngô Đình
Diệm do Mỹ đưa về Sài Gòn làm Thủ tướng, truất phế Bảo Đại để lên làm
Tổng thống “Việt Nam Cộng hòa”với nền Đệ nhất Cộng hòa, rồi Nguyễn Văn
Thiệu với nền Đệ nhị Cộng hòa – tiếp tục sử dụng quốc kỳ và quốc ca của
“Quốc gia Việt Nam”.
Tất nhiên phần ca từ của Lưu Hữu Phước cũng được sửa sang còn phần nhạc thì vẫn để nguyên.
Ngay từ năm 1949, nhạc sĩ Lưu Hữu Phước đã có đơn thư
kịch liệt phản đối và sau này trong thời gian tập kết ngày Bắc đêm Nam,
từ thủ đô Hà Nội, tiếng nói của nhạc sĩ trên làn sóng điện Đài Tiếng nói
Việt Nam liên tục những lời nặng tiếng nhẹ bác bỏ kể cả giễu cợt này
khác nhưng Tiếng gọi thanh niên của ông vẫn cứ bị người bên kia chiến
tuyến sử dụng vào một mục đích khác! Cho mãi sau năm 1975, giai điệu
Tiếng gọi thanh niên mới được lác đác trở lại với ca từ nguyên gốc của
nó!
Nói đến nhạc sĩ tài danh này không thể không nhắc đến
Hồn tử sĩ. Nguyên thủy ca khúc nổi tiếng này lúc đầu mang tên Hát giang
trường hận để tưởng nhớ nhắc nhở tấm gương tuẫn tiết của vị anh hùng dân
tộc Hai Bà Trưng.
Tiết tấu ca từ bi hùng ấy, không biết đến thời điểm
nào đã trở thành giai điệu tưởng niệm vang lên ở các buổi tang lễ các
chiến sĩ trận vong? Khúc tưởng niệm nổi tiếng này đã trở thành Hồn tử
sĩ. Nghe nói thời gian đầu, quân đội Việt Nam Cộng hòa trong các lễ tang
tử sĩ cũng từng sử dụng giai điệu bi ai, trầm hùng này?
Nhưng lần năm 1981 ấy, ca khúc Vì Tổ quốc xã hội chủ
nghĩa (nhạc của Lưu Hữu Phước, lời của Lưu Hữu Phước và Huỳnh Văn Tiểng)
dự thi sáng tác Quốc ca đã lặng lẽ khuất âm suốt 32 năm nay! Hình như ở
những tài danh, có những cái mốc mà trước đó từng tạo nên thì chính họ
sau đó chẳng thể vượt qua?
Chợt nhớ năm 1944, khi quyết định chọn Quốc ca Liên Xô
mới, Đại nguyên soái Xtalin đã quay sang nói với nhạc sĩ Shostakovich
(một trong những nhà soạn nhạc vĩ đại nhất của Liên Xô ở thế kỷ XX): Âm
nhạc của đồng chí nghe rất du dương, hay, nhưng biết làm thế nào, nhạc
của Alexandrov nghe trang nghiêm, hào hùng, thích hợp với quốc ca hơn.
Thay lời kết
Nhân tại diễn đàn Quốc hội có người nhắc đến việc sửa
lời Quốc ca, cũng kha khá những lời bàn cùng ý kiến này khác! Thôi thì
việc trọng ấy cứ để Quốc hội bàn cho rốt ráo...
Tự dưng cuộc gặp nhạc sĩ Văn Cao mùa thu 1991 ấy thêm
hằn trong tâm trí... Cũng chợt nhớ lần hầu chuyện trưa đó, khi chúng tôi
gạn rằng, về nhạc và lời của Tiến quân ca nếu giờ cho biên tập lại,
nhạc sĩ sẽ thêm bớt ở đoạn nào? Ông cười, lắc đầu: “Ngay trong cái đêm
tình cờ lần đầu được nghe Tiến quân ca trong một ngõ vắng, tôi có nhận
ra được vài chỗ nhịp điệu còn chưa hoàn chỉnh nhưng bài hát đã in ra
rồi, bài hát đã phổ biến và không còn là của riêng tôi nữa...”.
Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước...
Đường vinh quang xây xác quân thù
Chợt nhớ thêm giai điệu Quốc ca Cộng hòa Pháp hiện vẫn đương dùng, bài La Marseillais, cái phần điệp khúc ấy...
Tiến lên! Tiến lên. Hãy để cho dòng máu nhơ bẩn (của kẻ thù) tưới đẫm những luống cày của chúng ta!
Và cũng nhớ luôn phát biểu của vị đại biểu Quốc hội nọ
cách đây ít ngày tại một phiên họp của kỳ thứ 5 Quốc hội khóa XIII rằng,
lời như thế nó sắt máu và không hợp với tình hình bây giờ...
Nhiều bạn đọc đã biết đến nghĩa cử mẫn tiệp của phu
nhân cố nhạc sĩ Văn Cao, bà Nghiêm Thuý Băng, lần ấy đã chính thức có
thư gửi Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Theo đó, bà Nghiêm
Thuý Băng với tư cách người đại diện gia đình, đang hưởng quyền thừa kế
đã trân trọng hiến tặng Đảng, Quốc hội, Nhà nước và công chúng tác phẩm
Tiến quân ca được sử dụng làm Quốc ca nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa
Việt Nam từ 1946 đến nay.
Trong thư ấy, bà quả phụ nhạc sĩ Văn Cao đã bộc bạch:
“Đúng tâm nguyện của ông nhà tôi là Quốc ca không của riêng ông nên tôi
xin hiến tặng Nhà nước, Quốc hội. Đây không đơn thuần là một ca khúc âm
nhạc nên gia đình chúng tôi không thể trao tặng cho Bộ Văn hóa, Thể thao
và Du lịch mà chúng tôi muốn trao tặng cho Quốc hội. Vì Quốc hội đã là
cơ quan chính thức chọn Tiến quân ca thành Quốc ca Việt Nam năm 1946”.
Vậy bây giờ, sửa hay không là tùy ở Quốc hội? Bởi Quốc
hội đã chọn Tiến quân ca là Quốc ca từ năm 1946. Và gần 70 năm nay Đoàn
quân Việt Nam đi từng choán trong hồn cốt các thế hệ người Việt...
(Theo tienphong.vn)